ĐỌC NHANH SÁCH THƠ BẠN THƠ TẬP 3
Chủ biên: Lý Phương Liên, Nguyễn Nguyên Bảy
1. Điều khốn nạn chỉ là khi máu đổ
Đảo mới gần mới thực đảo của ta
(Gửi quần đảo Trường Sa- Đỗ Nam Cao)
2. Mồ hôi Mẹ
Tháng ngày đăm đăm nhỏ giọt
Con níu giọt mồ hôi
Đứng dậy làm người
(Mẹ- Phùng Cung)
3. Trăng vẫn đấy mà em xa quá,
Nơi cuối trời em có ngóng trăng lên?
(Hai nửa vầng trăng- Hoàng Hữu)
4. Em đóng đinh vào anh nỗi nhớ
Cả những giận hờn thoáng chốc nguôi ngoai
(Thơ ngày thường- Diệp Minh Luyện)
5. Ghét lây bảy sắc cầu vồng
Giá như biết chặn lối vòng… không mưa
(Mưa- Nguyễn Ngọc Ly)
6. Tu khổ hạnh, khó lắm thay
Nhờ em đan giúp cái rây lọc mình
(Tự bạch trước cửa Thiền- Duy Phi)
7. Chỉ một mắt liếc mặt trời chợt ngã
Một vành cung môi cười thắp lại mờ sao
(Ơi em mùa thu Hà Nội- Đoàn Vĩnh Phúc)
8. Dừng lại bên cầu nghe nước chảy
Chợt thấy mình: một giọt nước Hương Giang…
(Giọt nước Hương Giang- Nguyễn Văn Phương)
9. Ú tim
Em đi tìm
Tôi đi nấp
Chân lí bên này bên kia trái đất
Ta yêu con người ta mãi tìm nhau
(Ngây thơ - Lê Đại Thanh)
Em đi tìm
Tôi đi nấp
Chân lí bên này bên kia trái đất
Ta yêu con người ta mãi tìm nhau
(Ngây thơ - Lê Đại Thanh)
10. Anh chết lặng nằm nghe em hát
Tiếc cho tình sao chỉ có… sáu câu
(Vọng cổ sáu câu- Diệp Minh Tuyền)
Tiếc cho tình sao chỉ có… sáu câu
(Vọng cổ sáu câu- Diệp Minh Tuyền)
11. Biển của ta
nào phải
ao nhà ai đó
(Lê Thị Bình)
12. Gió Thu vàng lá
bão Thu
vàng cả... mặt người!
(Lê Đình Công)
13. Bước qua bờ giậu
vương nụ tầm xuân
dịu thơm tà áo.
(Phạm Hữu Cường)
14. Sông Hồng cuộn sóng
gió thu se lòng
thuyền ai qua sông
(Vân Đình)
15. Sân gôn mênh mông
bao nhiêu lỗ?
không lỗ cắm dùi!
(Nguyễn Văn Đồng)
16. Tiêng dế hát khe tường
Khúc vĩ cầm hư ảo vấn vương
Đêm dài thêm tóc bạ
(Nghiêm Xuân Đức)
17. Suối đổ miết về sông
Sông dồn vào biển biếc
Biển đi đâu có biết
(Lý Viễn Giao)
18. Vành khuyên
bay chi vào phố
bẫy đời giăng giăng!
(Đinh Nhật Hạnh)
19. Xe chạy quanh co
trăng thu theo hỏi
về đâu đêm nay
(Hồ Hoàng Hoa)
20. Chiếc lá rời cành
kéo cả trời xanh
cắm đầu xuống đất
(Hoàng Xuân Họa)
21. Cô gái ngực trần
tóc dài sóng nước
vung trời mưa bay
(Phạm Công Hội)
22. Khói lam chiều
Vương sườn núi
nồi đất cơm sôi.
(Lê Đăng Hoan)
23. Đò xuôi sông La
Mang câu ví dặm
Trôi cùng ánh trăng
(Lam Hồng)
24. Lũ nổi quanh lều
lơ phơ tóc mẹ
trắng chiều mưa bay
(Vũ Tam Huề)
25. Cầu già vắt qua thế kỷ
sông thắt lòng
sáo đậu hoa ngô
(Phan Vũ Khánh)
26. Si già
rẽ chùm gạch cổ
cổng làng ta
(Nghiêm Vũ Khải)
27. Xuân ùa vào ngõ
màu tóc, màu hoa
điểm trắng màn mưa
(Nguyễn Thị Kim)
28. Lá vàng chửa thôi rơi
biết bao giờ
Xuân tới
(Nguyễn Hoàng Lâm)
29. Giao thừa
thắp nén hương
hai năm chung làn khói.
(Trần Nguyệt Lâm)
30. Dòng nước chảy cuộn đen
đâu sông xưa vừa trong vừa mát
anh dùng chèo ghé sát thuyền em?
(Mai Liên)
31. Tiến sĩ mua bằng
nhiều tiến sĩ giấy
giật mình.
(Phạm Ngọc Liễn)
32. Cành đào soi bóng xuân
ngỡ mồi
con cá đớp
(Đỗ Tuyết Loan)
33. Đến một miền hoang tưởng
trên con đường khấp khểnh nỗi đau
cánh chim lẻ trời xa
(Nguyễn Đăng Minh)
34. Tiếng khóc trẻ thơ
nụ cười của mẹ
trong từng giấc mơ
(Phúc Oanh)
35. Đừng hỏi tôi là ai
Tôi chỉ là bụi
Bay trong ngày dần phai
(Nguyễn Duy Quý)
36. Gặp lại xa xăm
bóng của ngày cũ
một chùm mây xuân
(Đinh Trần Phương)
37. Tiếng rao đêm mệt mỏi
nhịp chuông chùa loãng xa
mảnh trăng treo cửa sổ
(Cao Ngọc Thắng)
38. Nắng vàng mùa hoa cải
em đương thì con gái
hái cải ngồng xuân xanh.
(Diêm Thị Thoa)
39. Tiếng cuốc kêu
khắc khoải
nỗi buồn gọi ai?
(Lê Anh Tuấn)
40. Rượu cạn ly
người về miền nắng
ta cười với gió đông
(Thanh Tùng)
41. Sầu đông
mưa giêng tím
vườn cũ ai cười
(Như Trang)
42. Vết thương
không chảy máu
sao đau suốt cuộc đời
(Lê Văn Truyền)
43. Cơn mưa uất nghẹn
gió đi
mây nhớ lối về
(Phùng Gia Viên)
44. Người ta cứ coi điều hiển nhiên
không cần biết
trắng đêm trên những con đường
vắng khuya nặng nề
tiếng chổi rên kinh niên
người đàn bà nhẹ nhàng chăm chút
không để tâm danh phận
(Người đàn bà quét rác- Nguyễn Bình An)
45. Chết rất khó cuối đoạn đời về đích
Tự thắng mình mới thắng tử sinh
(Tập chết- Nguyễn Nguyên An)
46. Miếng trầu cánh phượng em têm
Cất đi để giữ êm đềm lòng anh...
(Quan họ ơi đừng...- Vũ Tuấn Anh)
47. Bàn tay ai lạnh tái tê
Mới hay nỗi nhớ … ghồ ghề trong tim.
(Nỗi nhớ- Nguyễn Đình Ánh)
48. Giàu tiền của chắc gì đã sang
Em xinh quá nhiều khi đa đoan
(Thời gian gõ cửa- Ngọc Bái)
49. Lang thang mãi mái hiên đời quạnh quẽ
Lá hoa cồn hồn lạc nẻo quê xa
(Gửi người xa Huế- Ngô Cang)
50. Nắp quan tài sập cửa, quỷ dạ xoa hiện diện bên thềm
Quầng lửa lạnh kinh người sốt sắng
Bắn vào thăm thẳm vầng trăng
Lăn trong nghĩa địa
Cú kêu!
(Cú kêu- Phạm Tấn Xuân Cao)
51. Vĩnh hằng tĩnh lặng hoàng hôn
Ta ngồi một chắc nhấp buồn rỗng không...
(Uống rượu một chắc- Hoàng Cát)
52. Lưới mòn vớt cạn buồn vui
Vớt lên thả xuống riêng tôi đắm chìm.
(Tôi và em- Kim Chuông)
53. Tóc mượt Hà Giang
chân Cà Mau phù sa ngấn biển
phập phồng nhịp thở Trường Sơn
tay mềm hải đảo
(Mẹ Việt- Phan Văn Chương)
54. Chuyến tàu đời tôi đã leo lên
Không có vé khứ hồi
Chỉ có ga cuối cùng là nơi đến.
(Ba mươi năm cầm phấn- Nguyễn Quang Cương)
55. Những câu thơ ngẩn ngơ tôi chôn dưới móng nhà
Như chiếc neo đang đòi được nhổ
(Lãng du- Nguyễn Đình Di)
56. Ta đã lấy không cả men trời Tam Đảo
Lại nợ tay người ngọn lửa nương khoai thơm
(Tam Đảo ngày tôi đến- Đinh Ngọc Diệp)
57. Trời đã sang thu mà cây chưa vàng lá
Vẫn có mùa thu trong ký ức yêu thương
(Dù chỉ là giấc mơ- Hướng Dương )
58. Trót vì yêu một câu thơ
Trái tim mắc cạn hai bờ nắng mưa
(Lời cây thùy dương- Nguyễn Nho Thùy Dương)
59.Trong ngôi nhà nhỏ
Tôi như ngọn đèn vô tình ai thắp tự ngàn xưa
(Nhà tôi- Văn Đắc)
60. Anh như kẻ lỡ chuyến đò
Một chiều ngồi lặng ngóng bờ bến xa
(Ai đưa đò chiều- Lương Định)
61. Thiên Đường ơi! Vương vấn muôn lần
Ai vén màn the cho vòm hang mát lạnh?
(Động Thiên Đường- Cảnh Giang)
62. Nghiêng câu thơ mắc nhớ chòng chành
Khúc “Mười thương” cắt vành trăng khuyết
(Quê người quan họ- Thương Giang)
63. Đón dâu chỉ có mình anh
Xe đạp cọc cạch mà thành xe hoa
(Chuyện chúng mình- Chu Hà)
64. Hoa ban trắng như da em gái Thái
Nhìn suốt đời anh vẫn cứ hoang mang
(Nhớ Tây Bắc- Nguyễn Quang Hà)
65. Tờ lịch mang vác số phận mình
Mỗi ngày một đầy – vơi
Mỗi ngày một buồn – vui
Mỗi ngày một được - mất
Tờ lịch rơi vô thức chính mình!
(Tờ lịch- Hồ Thế Hà)
66. cầm vé gió chuyến trở về hương cỏ
nửa đời người chưa qua khỏi vân tay
máu ký ức trong gam màu nắng đỏ
mưa bóng mây cũng đủ ướt chuyến mai này
(Đồng ta- Nguyễn Thanh Hải)
67. Chẳng cái chết nào hơn cái chết nào
Tất cả nằm sâu trong đất
(Chết- Nguyễn Đăng Hành)
68. Trái đất
Cánh buồm nâu
Mang hình ngọn lửa
Tìm khát vọng
Chân trời!
Và…
Chính lúc nghiệt ngã
Trái đất hóa bài ca!
(Trái Đất- Trương Vĩnh Hạnh)
69. Em bất ngờ qua đây
Làm mây quên bay
mưa quên ngưng
và gió quên lay
(Quên- Bùi Sĩ Hoa)
70. Anh chờ em không tính đếm thời gian
Con nước dưới sông hờn ghen giận dỗi
(Điểm hẹn trên cầu- Nguyễn Công Hoan)
71. Mấp mô số phận vuông tròn
Đất không thể giấu linh hồn đòi yêu
(Tâm sự nàng Thúy Vân- Trương Nam Hương)
72. Cả dải mây ngày cũ
Vắt ngang gương mặt sầu
(Tôi hỏi khí không phải- Vũ Thị Huyền)
73. Đem câu thơ thả lưng trời
Làm mòn mưa nắng gạn đời đục trong
(Thơ và đời- Chu Văn Keng)
74. Mộng thiên đàng khiến đời thực lơ ngơ
Tôi như thấy phận người đau trượt ngã.
(Vĩnh biệt một nhà văn- Lưu Hoàng Khánh)
75. Anh nối bao nhiêu khói thuốc cho tới nổi người dưng
Em nhắn bao nhiêu lời yêu thương cho lấp nổi hồn anh
hoang hoác
(Kết nối không thực hiện được,1- Hoàng Đăng Khoa)
76. Lập Đông qua tóc mẹ ngả màu mây
Giờ chải tóc trên khung trời cực lạc
(Vu lan quê mẹ- Tôn Nữ Khuê)
77. Gót thi nhân tạc vóc mai rùa
Chuông đồng vọng u u lời trăn trở
(Đêm Hà Nội- Đàm Lan)
78. Tỉnh cơn say đã muộn
Hóa ra có ban ngày…!
(Ký hoạ đời- Lê Ngã Lễ)
79. Em lướt qua đời anh
Như con tầu ghé vào ga xép
(Ga xép- Nguyễn Tiến Lộc)
80. Tôi định cất lên đôi lời dịu ngọt
Cánh cửa nơi kia bỗng nặng vô vàn...
(Thu không phải, mà hè không phải- Chử Văn Long)
81. Bơ vơ bờ hoang mưa rắc
Gạo khô đen thẫm mặt đồng
(Xuân về cây gạo xù sao không trổ bông- Nguyễn Địch Long)
82. Người ta đi lễ cầu duyên
Tôi đem lục bát treo nghiêng cổng chùa
(Mơ xuân- Nguyễn Thị Thanh Long)
83. Trầm ngâm tạc dáng giữa trời
Nghìn năm cần mẫn chọn lời cho thơ
(Đèo Ngang- Văn Lợi)
84. Chị thản nhiên mối tình đầu
Thản nhiên em nhận bã trầu về têm.
(Chồng chị, chồng em- Đoàn Thị Lam Luyến)
85. Trầm cảm Sông Hương
bí ẩn Sông Hương
gom nước mắt để trong
nhận bão giông mà lặng
giấu trăng vào thầm sáng
thu bóng đền đài cho huyền nhiệm thời gian
(Trầm cảm Sông Hương- Lê Khánh Mai)
86. Em có biết không? tết như là tiếng trống của trời hối thúc những người đã ngoại năm mươi giờ trả bài trần thế ta đã làm được gì đâu ngoài một vài việc lẻ mà cả trong giấc mơ vẫn chưa hết nhọc nhằn…
(Chiều cuối năm- Lê Huy Mậu)
87. Bên miệng vực, với bao điều nguy hiểm
Nỗi cô đơn
Triết lý
Buốt tim mình
(Một thoáng Bửu Chỉ- Thúy Nga)
88. gã là nhà quê chính hiệu
đã có thơ bay ra khỏi cổng làng
thơ gã đi đâu cũng có mùi bờ mùi bãi
thương hiệu cua đồng bò ngang
con cò cái cổ cong cong
mà chân đứng thẳng…
(Bài thơ thương hiệu cua đồng- Nguyễn Thánh Ngã)
89. Bao lời nói rải đi như gai nhọn
Người cho đi, tôi lặng lẽ cảm ơn
(Thơ tặng người gặp trên đường- Hồ Thanh Ngân)
90. Em ngồi gom nhặt cánh hoa
Cây vườn đổ cả… chiều tà vào sân!
(Cau già- Nguyễn Thị Thúy Ngoan)
91. Ô hay ! Tiên cảnh trần gian
Rượu chưa rót đã mang mang sơn hà
(Đá chông- Vũ Đình Phàm)
92. Anh nghe em nhờ rễ sâu mở những vỉa tầng linh thiêng trong đất ấm, con sông chảy vào quang gánh, làng mạc phồn sinh tháp dựng, cánh đồng tươi
tốt trên xe cộ.
(Nghe em qua điện thoại- Mai Văn Phấn)
93. Thành phố - giọt mưa buồn rơi trong mắt em
Anh không còn nhìn thấy những vì sao lung linh trong
đáy cốc đời mình
(Thành phố, mưa và tôi- Trần Hoàng Phố)
94. Bơ vơ quán nhỏ chiều nay
Nghiêng ly rót nhớ dáng gầy xanh xao !
(Tiễn em- Phạm Xuân Phụng)
95. Chỉ mấy dòng thơ sao nói hết
Người cũ bây giờ ai nhớ ai?
(Đánh rơi một tình yêu- Huỳnh Ngọc Phước)
96. Là bống là bang hay vàng anh vàng ảnh
Chỉ có thương yêu mới đủ sức phục sinh cho một
kiếp người
(Chạm sát vách bảy mươi- Đàm Khánh Phương)
97. Chiến tranh đi qua đã lâu rồi
hồn liệt sỹ vẫn nhòa trong nước mắt
những tấm ảnh chao ôi từng khuôn mặt
trẻ dường bao và đau xót dường bao
(Chùa sư nữ- Lê Duy Phương)
98. Trời chỉ hẹp khi nhìn qua cửa sổ
Đảo cô đơn nghẹt thở giữa trùng khơi
(Đường- Việt Phương)
99. Vần thơ lạc với câu thơ
Lẻ loi lạc bạn
Ngu ngơ lạc thời
(Lạc- Trần Thanh Phương)
100. Anh sẽ đi trên khắp mọi cánh đồng
Nơi em lội thuở thiếu thời mót lúa
(Quê em, lời hứa, tình yêu- Hoàng Vũ Quân)
101. Câu thơ rơi tuột khỏi tay
Tượng hình ngữ nghĩa nhuốm đầy sương đêm
(Tự khúc- Lê Minh Quốc)
102. Con ơi con, thức dậy giữa ngày thường
Nghe chim hót đừng nghe mê mải quá
(Với con- Thạch Quỳ)
103. Ngọn gió heo may, nỗi nhớ mọc mầm
Cánh đồng trũng nhọc nhằn
Hoang vỡ
(Vô tình- Đức Sơn)
104. Người đem buồn nhớ đổ đi
Còn tôi níu lại phòng khi giở giời
(Tứ tuyệt tình- Đoàn Thị Tảo)
105. Con tắm gội mênh mông, mênh mông phù sa mầu đỏ
Mặn giọt nước mắt nhòe, đêm Rạch máu! Mẹ ơi
(Rằm trên sông Chợ Đệm- Trương Chính Tâm)
106. Khéo thay mọi nhẽ ở đời
Đầy rồi mà vẫn cứ vơi, thật là...
(Xin- Tâm Tâm)
107. Đứng trước giá băng lòng như sa mạc
Muốn uống cạn cuộc tình vụng dại Xibia...
(Uống cạn Xibia- Tô Ngọc Thạch)
108. Trên ngực anh hao gầy tôi đếm được
những chiếc xương lộ liễu phơi bày
tôi lần tay đếm, đếm và đếm
cô đơn xin nắm lại giữa đêm này
(Không thể đếm- Nguyễn Thị Thái)
109. Tôi khăn gói ngược về tôi
Ô cửa kính cũ
Quán cà phê loang một giọt mưa thầm
(Tỵ nạn chiều- Nguyễn Thị Minh Thái)
110. Lưới đời đan sợi tử sinh
Trò đời giăng mắc dây tình dây oan
(Ngủ dậy cho gà ăn- Nguyễn Lãm Thắng)
111. Lạy giời duyên vướng vào duyên
Lần sau áo khác lại quên đầu giường.
(Tương tư- Văn Thùy)
112. Nắng sàm sỡ quên mùa lừa dối
Trăng nhởn nhơ ngã ngớn ngọn đồi
(Tôi đi ra từ cơn mưa- Phan Đình Tiến)
113. Nếu không có em anh sẽ đơn giản đi nhiều
Không hiểu hết vị đời đắng ngọt
(Em đến- Lê Quang Trang)
114. Bãi dâu đỏ ngầu con sóng
đò nan sang sông một mình
giữa dòng, sao phân vân mãi?
đò chìm trong tiếng chuông ngân.
(Tơ trời năm ấy- Vũ Từ Trang)
115. Thôi đừng đắng nữa rượu cay
Đêm
buồn
như tiếng đờn lay
quán nghèo...
(Tiếng đờn đêm- Hồ Phong Tư)
116. Em có nét buồn sâu như ngọn gió
Thổi lang thang qua năm tháng hao gầy
(Em và tôi- Bằng Việt)
117. Trời đất sinh ra chi tiểu muội
Để năm nào anh cũng ….. ‘ eo ơi !’
(Bài thơ lì xì- Bùi Chí Vinh)
118. Đâu phải mỗi bình minh không có nỗi buồn số phận
Móng chân tưa mép hôm qua còn chín dấu
Mỗi mùa…
( Vẽ một bàn chân- Trần Thế Vinh.
Nguyễn Văn Hòa, đọc chọn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét