Bài báo của ông chủ tịch Hiệp hội
haiku thế giới
Trang Văn nghệ của tờ báo Saitama shinbun của tỉnh
Saitama - nơi có trụ sở của Hiệp hội Haiku thế giới - ở Nhật Bản số ra ngày
20-3-2012 đã đăng bài và ảnh của ông Banya giới thiệu về Haiku và Haijin Việt Nam.
Ông Banya đã gửi kèm với mấy cuốn tạp Haiku thế giới (sekai haiku- World Haiku)
số 8 sang cho tôi.
Nội dung bài báo như sau tôi xin dịch nguyên văn:
Cuộc hội ngộ
với các Haijin Việt Nam
Natsuishi Banya
Tôi được mời tham gia Hội thơ quốc tế châu Á Thái
Bình Dương lần thứ nhất, lần đầu tiên tôi đã có dịp đến thăm Việt Nam vào tháng 2
vừa qua. Việt Nam một đất nước trải qua nhiều năm chiến tranh tôi có cảm nhận
sâu sắc rằng đất nước này dường như đang bước vào thời kỳ cổ võ cho hòa bình bằng
thơ ca. Tham gia Hội thơ quốc tế lần này bản thân tôi cũng đã được bắt tay và
nói chuyện với Chủ tịch nước Việt Nam Không hiểu đây có thật sự là công việc của
nhà nước không? Thực tế những bài thơ được đọc lên tôi klhông thấy mấy hấp dẫn.
Ngược lại, tôi đã có 2 buổi giao lưu với nhóm Haiku
Hà Nội trong một quán thơ
Haiku Việt
được dựng lên ở Văn Miếu Hà Nội là một trong những hội trường của Hội thơ quốc
tế lần này và đã gặt hái được thành công ngoài sức tưởng tượng.
Sáng ngày 5-2-12 tôi đột nhiên nhảy vào quán thơ ở
Văn Miếu và đây đã trở thành cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa một Haijin người Nhật với
các Haijin Việt Nam .
Hôm đó trời mưa nên dưới chân bùn nhão và trên đầu
là một tấm lều bạt đơn sơ. Tuy vậy trên bàn xếp chồng gọn gàng các bản giới thiệu
về thơ Haiku Nhật Bản, các tập Haiku tuyển bằng tiếng Việt Nam , các tập thơ cá nhân…Ở quán thơ này tập hợp
các nhà trí thức Việt Nam
có tuổi đời từ lứa tuổi 30 đến lứa tuổi 80.
Trong không khí hứng khởi của cuộc hội ngộ lần đầu
đã đuwocj chị Lê Thị Bình là người thong thạo tiếng Nhật phiên dịch và điều chỉnh
cho cuộc giao lưu. Có thể giao lưu được bằng cả tiếng Anh và tiếng Pháp.
Tôi khuyến khích mọi người đọc Haiku tiếng Việt và
mọi người thấy thích thú vì sự biến hóa âm thnah đã trở thành hiệu quả của nhạc
điệu hay hơn những bài thưo dài đơn điệu.
Tôi đã tặng từng người trong nhóm câu Haiku sau: “hanoi
no ame hikarukusa noha utaidasu” và ngay
lập tức chị Lê Thị Bình đã dịch ra tiếng Việt Nam “Mưa Hà Nội/ ngọn cỏ tỏa sáng/
cất lời ca”cho mọi người nghe.
Buổi giao lưu thứ hai là sáng ngày 7-2 trước ngày
tôi về nước, diễn ra tại Viện khoa học xã hội. Mặc dù đó là ngày bình thường nhưng đã có hơn
10 người tập trung đến. Ở đây đã diễn ra cuộc hỏi đáp sôi nổi. “sáng tác haiku
bằng tiếng Việt mà theo cấu trúc 5-7-5 thì dài quá”, “ Có thể làm ngắn hơn
5-7-5 âm cũng được”, “có nhất thits phải có quí ngữ không”, “Mùa đều có tính địa
phương nên không nhất thiết phải có quí ngữ”, “có haiku đặc thù của phụ nữ
không?” , “có, vợ tôi cũng là một hai jin bà ấy đang thách thức với điều này”,
“các đề tài xã hội có thể hiện bằng Haiku được không?”, “ vâng, ở Nhật Bản cũng
đã có tiền lệ và ở nước ngoài chiến tranh cũng là một đề tài lớn”, “khuynh hướng
Việt Nam dễ mắc phải?” , “vâng, ở Trung Quốc cũng bị hạn chế đơn giản bởi sự cổ
điển của chữ Hán” …
Sau khi về nước tôi giới thiệu một số bài Haiku Việt
mà chị Bình đã dịch ra tiếng Nhật, sau đây là hai câu trong đó:
“Cảnh đó
người đâu/ kỉ niệm ban đầu/ mỗi lần qua phố” (machikéiiki/ ha jimeteno deai/ omoidasu) - Hồ Hoàng Hoa.
“Chong
chóng đỏ/ trên tay bé/ quay giữa mùa hoa” (akai kazeguruma/ kodomono teni / hanasakutokini mawaru)- Đinh Trần
Phương.
(Người dịch và
giới thiệu: Lê Thị Bình)
5-4-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét